1 thg 1, 2020

Cổ nhân đã dạy thì cấm có sai: "Lưng rùa, eo rắn, liếc xéo nhìn ngang, toàn kẻ tiểu nhân tránh xa trăm lần"

“Vật họp theo loài, người phân theo nhóm”, chúng ta kết giao với kẻ tiểu nhân thì cũng sẽ bị người ngoài đánh giá tương tự.

Trong kết giao quan hệ, chúng ta luôn phải giữ ánh mắt sắc bén, thấu hiểu lòng người, đừng để các mối quan hệ lại trở thành “hòn đá cản chân” trên con đường tiến bước cả về sự nghiệp lẫn đời sống cá nhân. Đối với “tiểu nhân tà ác”, “đầu trâu mặt ngựa”, hãy tránh xa ngay từ đầu vì kết giao với họ chẳng những không có lợi mà còn kéo thêm trăm điều thiệt hại, mất nhiều hơn được.

Thế nhưng, lòng người sâu như đáy biển, đâu phải lúc nào muốn nhìn rõ soi tỏ đều được. Nhất là trong môi trường làm việc, người người muôn hình muôn vẻ, điểm giống nhau duy nhất chính là duy trì một vỏ bọc hoàn mỹ trước mắt mọi người. Như vậy, muốn phân biệt người nào có thể kết giao sâu sắc, người nào nên tránh xa từ đầu cũng đã trở thành một vấn đề nan giải.

Lường trước khó khăn này, cổ nhân đã để lại cho chúng ta không ít bài học, điển hình trong đó có câu nói: “Quy bối xà yêu bất khả giao, phiêu nhãn khán nhân bất dụng đao”, nghĩa là “Lưng rùa eo rắn chớ kết giao, liếc mắt nhìn người chẳng cần đao”.

Không phải tự dưng mà câu nói này được đúc kết qua rất nhiều năm lịch sử, vẫn tồn tại cho đến tận bây giờ. Chúng ta có câu “Tướng do tâm sinh”. Có thể thấy rằng, câu này ý nói: Tướng mạo bề ngoài của một người cũng có thể bộc lộ phần nào phẩm hạnh và tính cách thực sự của họ. Đặc biệt, “tướng” sẽ thể hiện rất rõ qua cách hành xử, giao tiếp, đi đứng… Nếu biết tận dụng, tướng đi, tướng nhìn sẽ giúp chúng ta trong quá trình kết giao, chọn bạn.

Tuy người ta cũng cho rằng “Đừng nên trông mặt mà bắt hình dong”, hình tượng bề ngoài không thể phản ánh chính xác trăm phần trăm thế giới nội tâm của một người. Thế nhưng ý niệm thiện - ác sẽ luôn được khắc sâu trong đáy mắt và nét mặt của mỗi người. Ví dụ như người phúc hậu, rộng rãi thường có khuôn mặt tròn đầy, đường nét thanh tú dễ nhìn, còn người nào lòng dạ hẹp hòi, tánh đố kỵ thì hay có tướng miệng nhọn má hóp, người hay nóng giận thì mang vẻ mặt dữ dằn, khó tính.

Cho nên, khi gặp gỡ người mang tướng lưng rùa, eo rắn và mắt xéo đâm ngang thì nên cẩn trọng.


“Lưng rùa eo rắn chớ kết giao”

Thế nào gọi là “lưng rùa”? Nếu nói hẹp, người ta dùng “lưng rùa” để chỉ những người có tật gù ở lưng hoặc là do bẩm sinh mà có, hoặc là do thói quen xấu sau này tự hình thành. Nhân tướng học cho rằng, những ai sở hữu tướng “lưng rùa” thường có tâm lý yếu và dễ bị tác động bởi những tư duy cực đoan, bất thường.

Có thể họ đã phải chịu tổn thương từ ngoại hình của mình trong đời sống thường ngày, từ đó khiến tâm lý bị ảnh hưởng, trở nên nhạy cảm quá mức. Nó giống với hành vi bản năng của một con rùa là thường rụt đầu rụt cổ tự bảo vệ lấy mình mỗi khi gặp chuyện nguy hiểm. Hành động này có thể hình tượng hóa lên thành tư duy ích kỷ, chỉ biết lấy mình.

Nói rộng ra, thì lưng gù không phải lỗi sai để người ta phải chịu đựng sự dè bỉu, khinh thường. Từ thuở xa xưa, vị quan đại thần nhà Thanh Lưu Dung cũng nổi danh là “Tể tướng Lưu gù” nhưng vẫn làm nên nghiệp lớn, lưu danh nghìn đời vì tài đức của mình.

Thế nhưng, trong thời đại bây giờ, thói quen “cắm đầu”, “chúi cổ” vào các thiết bị công nghệ cũng là một nhân tố hình thành nên tật gù lưng. Điều này thể hiện người đó sở hữu một cuộc sống không tự kỷ luật, không có tác phong sinh hoạt nghiêm cẩn, chỉ để ý chính mình mà không quan tâm gì chuyện xung quanh. Đây cũng không phải kiểu người có thể tin tưởng và cậy nhờ khi thâm giao.

Thế nào là “eo rắn”? Người xưa thường gọi những người phụ nữ hay lắc hông, đung đưa cơ thể quá nhiều trong khi đi lại, nói chuyện là “eo rắn”, ám chỉ tính cách lẳng lơ, không phải đối tượng hiền thê lương mẫu điển hình. Thời cổ đại, tiêu chuẩn đánh giá phụ nữ còn dừng lại ở hai chữ “đoan chính”, đi đứng hay nói chuyện đều phải thể hiện sự trang nhã, e ấp, không được quá phóng khoáng và tùy tiện, sẽ bị người ngoài gièm pha.


Khi so sánh với loài rắn, một động vật máu lạnh, thường có độc, cổ nhân muốn nhấn mạnh rằng, một người phụ nữ mà phẩm hạnh không đoan chính thì chỉ dễ rước tới thị phi và phiền toái.

Tóm lại, khi nhắc đến “lưng rùa eo rắn”, người xưa không ám chỉ theo nghĩa đen mà cần chúng ta phải nhớ quan sát cẩn trọng hành vi, bề ngoài của một người có các biểu hiện ích kỷ và vi phạm phẩm hạnh đoan chính hay không. Không phải tự dưng mà tục ngữ chúng ta có câu: “Đứng có tướng đứng, ngồi có tướng ngồi.” Đây chính là “tướng” thể hiện hàm dưỡng, nhân phẩm của một người rõ ràng nhất.

“Liếc mắt nhìn người chẳng cần đao”

Câu nói này không ám chỉ những người mắt bé, mắt híp mà thường nhắc tới hạng tiểu nhân “ti hí mắt lươn”, ít dám nhìn thẳng và đối mặt với người khác mà luôn liếc xéo nhìn ngang. Kiểu người này không phải mưu mô xảo quyệt thì cũng tâm địa bất chính, nghĩ một đằng nói một nẻo, không đáng để tin tưởng và kết giao sâu đậm.

Người ta thường nói rằng, đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, là nơi thể hiện tâm tư thiện ác. Nếu một người không thích đối diện với ánh mắt của mọi người xung quanh, rất có thể họ đang giấu giếm điều gì khuất tất trong lòng mà không muốn để người khác phát hiện.

Ngoài ra, “liếc xéo” cũng là một cách miêu tả hành vi coi thường, không thể hiện sự tôn trọng cho người đối diện, trong khi lễ nghi cơ bản nhất trong giao tiếp giữa người với người là nhìn thẳng vào đối phương trong khi nói chuyện.

Thông qua câu nói này, có thể tổng kết lại rằng, dù ở độ tuổi nào, giao tiếp trong phân nhóm xã hội nào thì vẫn cần biết cách “chọn bạn mà chơi”. Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, vậy nên hãy tránh xa những người mang tướng xấu, thể hiện phẩm hạnh đoan chính như trên.

Nguồn Tri Thức Trẻ

0 comments:

Đăng nhận xét