12 thg 6, 2019

Dù là thế hệ 7X, 8X, 9X hay 2K, bạn đều trải qua nỗi hoang mang lớn nhất của tuổi trẻ: Dẫu toàn thân có "trầy da tróc vẩy", vẫn cứ phải gượng cười và đương đầu

Nếu bạn biết trước cuộc sống mà bạn đang phải đối mặt, bạn sẽ còn đủ can đảm để đối mặt với cuộc đời không?

Những người trẻ ở độ tuổi 20 đang bối rối

Đã từng có một bộ phim rất nổi tiếng có tên là "Vô vấn Tây Đông".  Câu chuyện lấy đề tài từ đại học Thanh Hoa, kể về Ngô Lĩnh Lan, Thẩm Quang Diệu, Vương Mẫn Giai, Trần Bằng, Trương Quả Quả, 5 người thanh niên trẻ tuổi trong 4 thời không mấy khác nhau. Họ đều là những thanh niên tràn đầy khát vọng đang ở quãng thời gian đẹp nhất cuộc đời, nhưng phải đối diện với thực tại thảm khốc nhất, hoàn cảnh lựa chọn khó khăn nhất. Trong bộ phim này, có một câu hỏi khiến nhiều người cảm thấy bối rối: Nếu bạn biết trước cuộc sống mà bạn đang phải đối mặt, bạn sẽ còn đủ can đảm để đối mặt với cuộc đời không?

Ở tuổi đôi mươi, nhiều người vừa mê muội vừa bối rối.

Lan là sinh viên năm cuối trong trường đại học. Trong sáu tháng qua, cô đã trải qua rất nhiều chuyện mà cô chưa từng gặp trước đây:

Luận văn tốt nghiệp cuối cùng đã được chấm đạt sau bao nhiêu lần chỉnh sửa. Cô ấy cũng trầy da tróc vẩy khi tìm kiếm một công việc để phụ giúp gia đình với quá nhiều lần bị từ chối vì không có kinh nghiệm. Còn những chỗ chấp nhận cô thì đề nghị mức lương rất thấp.

Nhìn bạn bè lần lượt chia tay cô để đi du học, định cư bên trời Tây, cô ấy rất  ngưỡng mộ xen chút ghen tị. Lan biết rằng điều kiện gia đình không cho phép cô đi du học như bạn bè. Đã nhiều lần Lan nghĩ, nếu cô có điều kiện như con nhà người ta, chắc cô cũng đi du học để trốn khỏi xã hội khốc liệt này. Nhưng thực tế lại tát thẳng vào mặt Lan nhiều cái tát khi bước vào năm cuối, Lan không kịp chuẩn bị nữa. Thêm vào đó, bạn trai cô chuẩn bị về quê làm việc theo sự sắp đặt của gia đình, có thể cô và anh sẽ không còn gặp nhau nữa.

Vì chuyện này mà cô mất ngủ, cô trằn trọc rằng tại sao những người trẻ đều trải qua những ngày tháng tăm tối và tại sao họ lại rơi vào những tình huống trớ trêu thế?

Vì sao họ gượng gạo và bối rối đến thế?

Thời gian đột nhiên trở nên nhanh đến mức nếu bạn chưa sẵn sàng, bạn sẽ bị đẩy vào một thế giới xa lạ, nhưng cũng chính nơi đó, bạn sẽ trở thành một người trưởng thành. Tuy nhiên, bạn thường cảm thấy rằng bạn nhỏ bé và xã hội này nên đối tốt với bạn như đối với một đứa trẻ. Nhưng bạn trẻ ơi, làm gì có chuyện đó! Các vấn đề nườm nượp kéo đến, bạn phải chọn lựa giữa sự nghiệp hay tình yêu, giấc mơ và hiện thực đan xen. Nếu chọn ước mơ thì dễ mất đi tình yêu, còn giả sử chọn tình yêu thì sẽ khó theo đuổi đỉnh cao công việc, mất đi cơ hội thăng tiến... Trước một tương lai không xác định, trái tim người ta sẽ trào dâng những kỳ vọng xen lẫn những sợ hãi.

Mai - bạn tôi, từng rất bối rối khi được mời tham gia chương trình truyền hình. Mặc dù có nhiều kinh nghiệm về bộ môn nghệ thuật nói trước công chúng, thế nhưng cô vẫn lo lắng, run rẩy, liên tục suy đoán về kết quả tốt nhất và tồi tệ nhất: Cơ hội này là một bước đột phá lớn nếu mình làm tốt; nếu không làm tốt, sự nghiệp của mình có thể sẽ phải kết thúc.

Cuối cùng, cô quyết định đồng ý tham gia chương trình và chuẩn bị kĩ mọi thứ cần thiết. Trước nỗi sợ vô hình bao quanh, Mai kiên quyết chọn cách chuẩn bị và hành động trong sợ hãi, lao về phía trước. Kết quả là, cô ấy đã đi tiên phong trong mảng tin tức và trở thành một trong những người dẫn chương trình hay nhất, được khán giả vô cùng yêu mến.

Mọi người thường nói rằng "Mọi con đường đều dẫn tới thành Rome", nhưng khi họ ở độ tuổi hai mươi, họ thực sự nhận ra rằng "những con đường dẫn đến thành Rome ấy đều có những rào cản". Mỗi khoảnh khắc của sự lựa chọn giống như đứng trên đầu sóng ngọn gió, có thể bị sóng lật ngược bất cứ lúc nào. Nhưng bằng kinh nghiệm của nhữngg người đi trước chứng minh rằng: tự tin, bình tĩnh, dám đương đầu với khó khăn sẽ cho bạn nhiều trải nghiệm thú vị hơn là ngồi thấp thỏm lo âu hay sợ sệt.

Chúng ta nên làm gì khi ở tuổi đôi mươi?

Chúng ta phải sẵn sàng hành động để tạo ra con đường cho chính mình. Hoặc là bị sóng lật ngược hoặc tiến về phía trước.

Học cách chấp nhận những cuộc chia tay.

Cuộc vui nào cũng đến lúc tàn, hãy chấp nhận mọi lời từ biệt trong cuộc sống. Ở tuổi đôi mươi, chúng ta sẽ buộc phải nói những lời chia tay. Hồi còn đi học, chúng ta phải nói lời chia tay khi chuyển cấp từ cấp 1 lên 2, rồi cấp 2 lên cấp 3, cấp 3 lên cao đẳng hay đại học, rồi tốt nghiệp đại học để vào đời, bước vào một nơi làm việc nghiêm túc hơn.

Nói lời tạm biệt với ký túc xá sinh viên rộng rãi và sôi động để chuyển vào căn phòng rộng 10 mét vuông nhằm thuận tiện cho việc đi làm.

Nói lời tạm biệt với các hoạt động xã hội như ca hát, xem phim cùng lũ bạn thân, tụ tập bạn bè, để cày bục mặt ở công ty suốt 8 tiếng và trở về nhà sau ngày làm việc mệt nhọc...

Cuộc sống của tuổi trẻ là một cuộc phiêu lưu, mặc dù quá trình của mỗi người không giống nhau, nhưng bản chất là tương tự nhau: Chúng ta phải phát triển đồng nghĩa với việc phải chia tay nhiều điều. Hãy dũng cảm nói lời tạm biệt với quá khứ và nắm lấy tương lai tươi đẹp đang chào đón chúng ta phía trước.

Hãy chuẩn bị kĩ càng để đối mặt với khó khăn phía trước và hãy nhớ rằng: Ẩn sau mỗi thành công là muôn vàn khó khăn, không ai sẽ trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm.

Trong thời đại của mạng xã hội, chúng ta thường nghe nói rằng chỉ cần up lên youtube hay mạng xã hội một vài video clip là sẽ nổi tiếng. Cái đó còn tùy vào nội dung và sức hấp dẫn của clip đó. Nhưng thành thật mà nói, đừng quá mê muội về cái gọi là "sự nổi tiếng sau một đêm". Nếu có, đêm này cũng là một đêm rất dài. Bởi vì bạn không biết những nỗ lực một người đã làm trước khi họ trở nên nổi tiếng, những điều gì đã xảy ra, người nổi tiếng đã trải qua những chuyện vui buồn gì, khó khăn như thế nào...

Dẫu biết cuộc đời đầy khó khăn nhưng không phải thấy khó khăn là chúng ta thoái lui, ngưng vận động, gượng ép bản thân hay phô trương khi ai đó hỏi về sự nỗ lực của bản thân. Khó khăn là động lực để chúng ta cố gắng hết sức, chiến đấu hết mình để đạt cái bản thân mong muốn.

Không tự tin thái quá nhưng cũng đừng hạ thấp bản thân và hãy coi trọng bản thân.

Trong số những người đồng trang lứa ở độ tuổi hai mươi, một số người nhận được những lời đề nghị từ các công ty lớn một cách nhẹ nhàng. Một số người đã có thu nhập 10 triệu hàng tháng trong khi họ chưa nhận bằng tốt nghiệp. Một số người bắt đầu tự thành lập công ty hay nhà hàng... Nhìn những người thành công, một số người cảm thấy mình dường như bị bỏ rơi, bị tụt lại so với bạn bè hay đồng nghiệp của mình, từ đó bị ảnh hưởng nặng nề.

Nên nhớ, đừng chạy theo đồng hồ của người khác. Có thể chúng ta sẽ cho rằng mình chậm hơn so với các đồng nghiệp trong một thời gian nhưng cuộc sống là một cuộc chạy đường dài. Miễn là chúng ta nỗ lực hết mình, có hi vọng và niềm tin vào bản thân, không sớm thì muộn, chúng ta sẽ thành công.

Cho dù bạn là đứa trẻ của thế hệ 7X, 8X, 9X hay 2K, thì mỗi thế hệ sẽ chịu áp lực và thử thách khác nhau mà cuộc sống dành cho mỗi người. Mỗi cá nhân từ bé phải trải qua biết bao kì thi cuối kì, chuyển cấp. Sau khi trải qua kỳ thi tuyển sinh đại học, vào đại học, tốt nghiệp và đi làm... Chúng ta đã vượt qua biết bao thử thách của tuổi đôi mươi và bước ra khỏi nỗi sợ hãi và bối rối vô hình để có được ngày hôm nay. Nhưng cuộc sống đôi khi rất công bằng: chúng ta sẽ có được những phần thưởng xứng đáng khi chúng ta nỗ lực tương ứng. Không ai sinh ra đã thành công, miễn là bạn thực sự có tài năng, đủ sức lực, đủ cứng cỏi, đủ kiên trì và đủ dũng cảm, thì bạn sẽ có thể tạo ra những khoảnh khắc tuyệt vời của riêng mình.

Nguồn CafeF

0 comments:

Đăng nhận xét